Đứng giữa trục linh sơn Thất Sơn huyền thoại - nơi địa linh được gìn giữ bởi lệnh cấm của một vị vua. Ẩn mình giữa vùng Bảy Núi linh thiêng của An Giang, Núi Cấm (Thiên Cẩm Sơn) không chỉ là ngọn núi cao nhất Tây Nam Bộ mà còn là nơi mà lịch sử, huyền tích và tâm linh giao thoa một cách kỳ lạ đến ngỡ ngàng.
Tương truyền vào cuối thế kỷ 18, trong thời gian bôn tẩu để tránh sự truy sát của quân Tây Sơn, Nguyễn Phúc Ánh (sau này là vua Gia Long) từng ẩn náu tại nơi đây. Núi non hiểm trở, nhiều hang sâu, mây phủ quanh năm đã che chở cho vị chúa Nguyễn qua nhiều phen nguy hiểm.
Khi lên ngôi hoàng đế, với tấm lòng trân trọng “đất cứu mệnh”, vua Gia Long đã ban chiếu cấm dân thường đặt chân lên núi. Không cho phép ai khai phá, dựng nhà hay làm tổn hại cảnh trí – để ngọn núi này được giữ nguyên trạng, như một biểu tượng linh thiêng được bảo vệ bởi chính bậc đế vương.
Từ đó, người dân gọi ngọn núi này là Núi Cấm, vừa theo nghĩa đen – là núi bị cấm vào, vừa theo nghĩa bóng – là nơi tránh mạo phạm thiêng liêng, là nơi không ai dám dễ dãi bước vào mà thiếu lòng tôn kính.
Nơi từng là “thánh địa cấm” ấy – ngày nay vẫn giữ được vẻ kỳ bí, thanh tịnh và huyền nhiệm, khiến bất cứ ai từng đặt chân đến đều có cảm giác được "rửa sạch" tâm trí.
Núi Cấm – Không chỉ là tên gọi, mà là một lời nhắc nhở
Giữa thời đại ồn ã, khi con người ngày càng xa rời cội nguồn và tĩnh lặng, núi Cấm vẫn đứng đó, như một trạm dừng của nội tâm, như một nút lặng cần thiết trong bản hòa tấu đời sống.
Và có lẽ, lệnh “cấm” của vua Gia Long năm xưa không còn là một mệnh lệnh triều đình – mà là một cách giữ gìn sự thánh khiết cho một vùng đất mà lịch sử từng trú ngụ và linh khí chưa bao giờ rời đi.
Không gian linh thiêng ấy được cộng hưởng khi An Giang vừa đón nhận bằng UNESCO cho Lễ hội Bà Chúa Xứ (Núi Sam) – minh chứng quốc tế đầu tiên cho chiều sâu văn hoá vùng Thất Sơn, gián tiếp nâng giá trị di sản phi vật thể của núi Cấm.
Đừng để di sản thành “thị trường ngách”
Núi Cấm là điểm tâm linh hút khách, An Giang hoàn toàn có thể xây dựng câu chuyện “núi thánh đa bản sắc – bảo tàng sinh học sống” để chạm tới nhóm du khách tìm kiếm trải nghiệm chiều sâu.
Giữ lại linh khí Thất Sơn – Du lịch phải bắt đầu từ sự tôn trọng
Chiều cuối tuần, những bậc đá lên chùa Phật Lớn lấm tấm rác, loa kéo ồn ào. Đó không chỉ là hình ảnh xấu – đó là dấu hiệu long mạch lung lay. Phát triển du lịch mà không gìn giữ “tần số thiêng” khác nào đào giếng ngay trên mạch nguồn. Núi Cấm có ba nền tảng cần phải được tôn trọng, đó là bảo tồn rừng nguyên sinh, giới hạn tối đa bê tông hóa; Văn hóa nên giữ kiến trúc bản địa, phục dựng lễ hội cổ; Tâm linh cần thiết lập khu “tĩnh âm” nghiêm ngặt, không thương mại hóa quá mức không gian thờ tự.
Khi tôn trọng được đặt lên đầu, Long mạch sẽ tự khơi. Núi Cấm sẽ không chỉ là địa danh, mà là bảo chứng tinh thần cho toàn vùng Mekong – nơi du khách tìm đến để trao niềm tôn kính và nhận về sự bình an.
Và khi Thiên Cấm Sơn trở thành điểm trung tâm kết nối “vùng thiêng”, thì du lịch không còn là một hành trình cá nhân – đó là sự chuyển động cộng hưởng của văn hóa và phát triển bền vững.