Minh là một trong số những người bỏ quê vào TPHCM để tìm việc. Trên hành trình tìm việc mưu sinh đó, họ chẳng có gì ngoài vài bộ áo quần, mấy chục ngàn đồng và tấm chứng minh thư.
Lang thang tìm việc…
Dọc tuyến đường Kinh Dương Vương và xung quanh Bến xe Miền Tây, hằng ngày có vài chục người lang thang, trên vai mang chiếc ba lô đi tìm việc. Khuôn mặt đen xì, chiếc áo sơ mi bạc màu ướt đẫm mồ hôi và đôi dép tổ ong đứt quai, mòn đế là bộ dạng của anh Minh sau mấy ngày lang thang tìm việc.
Anh Minh cho biết, quê anh nghèo khó, làm không đủ sống nên anh vào đây tìm việc. “Ban đầu cứ nghĩ tìm việc dễ dàng, ai ngờ, đi mấy ngày trời mà vẫn không nơi nào chịu nhận làm công nhân”, anh Minh nói.
Khổ trăm bề
Sau khi được một người quen giới thiệu, Nguyễn Tri Mạnh ở huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên- Huế đưa vợ con vào TPHCM lập nghiệp. Không có nghề nghiệp, cả hai vợ chồng Mạnh được một cơ sở may thuê cho vừa làm vừa học. Tất nhiên, ngoài đồng lương (cả hai người hơn 5 triệu đồng/tháng), Mạnh và vợ không còn hưởng gì thêm.
Theo Mạnh, cả 10 lao động nhập cư, làm công ăn lương cho cơ sở này cũng không được chủ cơ sở mua bảo hiểm y tế hoặc chăm lo các chế độ khác, trừ lương trả đều mỗi tháng.
Phải xoay xở đủ kiểu trong thời buổi kinh tế khó khăn này, nhưng hầu như nhiều lao động nhập cư, làm những việc thủ công hoặc làm ở những cơ sở sản xuất hộ cá nhân tự phát… đều không được chủ chăm lo về y tế cũng như phúc lợi xã hội. Khi được hỏi “có mua bảo hiểm y tế cho lao động không?”, Nguyễn Thanh D. (phường Tân Phong, quận 7), chủ một cơ sở sản xuất thực phẩm vặn lại: “mua làm gì?”.“Động lực nhập cư của người lao động là vì việc làm, đồng thời ở TPHCM nhu cầu cần lao động giản đơn trong khu vực kinh tế phi chính quy cao. Trong khi ở các vùng quê ngày càng thiếu việc làm, đời sống tinh thần nghèo nàn”.
Ông Lê Văn Thành
Chị Hoa, làm việc cho D, gần 3 năm nay chỉ trách “ông chủ keo kiệt” mà không biết quyền lợi của mình bị xâm hại. Không có hợp đồng lao động, tập huấn an toàn thực phẩm cũng như các chế độ chính sách như khám sức khỏe, chế độ thai sản, ốm đau… những người này làm việc quần quật để mong có đủ tiền trang trải cuộc sống qua ngày. “Tụi em không biết chế độ gì hết, chỉ biết làm việc để không bị đuổi”- chị Hoa kể.
Theo ông Lê Văn Thành (Viện Nghiên cứu phát triển TPHCM), người nhiều năm nghiên cứu về vấn đề người nhập cư, lao động nhập cư vào TPHCM cho rằng, ngoài số ít lao động nhập cư có công việc ổn định, phần đông lực lượng này rất khó khăn.
“Có khoảng hơn 1,8 triệu người nhập cư vào TPHCM cho đến thời điểm này, họ sống tập trung ở các quận huyện mới, nơi có các khu công nghiệp và giá đất rẻ. Bên cạnh đó, lao động nhập cư ngày càng trẻ hóa với trên 80% người từ tuổi 15-39, họ làm việc chuyển từ dịch vụ buôn bán cá thể là chủ yếu sang làm công nhân, làm việc thời vụ, thu nhập bấp bênh”, ông Thành nói.