1. AFF Cup 2016, đội tuyển Thái Lan một lần nữa cho thấy sự thống trị của mình ở khu vực Đông Nam Á. Không chỉ bởi việc đội bóng của HLV Kiatisuk bảo vệ thành công chức vô địch để vượt qua Singapore, trở thành nước giữ kỷ lục vô địch AFF Cup nhiều nhất, với 5 lần trong lịch sử giải đấu. Cái cách người Thái đoạt cúp khiến các quốc gia còn lại trong khu vực đều phải ngả mũ thừa nhận ngôi vị số 1 của họ.
Thái Lan là đội ghi nhiều bàn thắng nhất giải, với 15 lần phá lưới đối phương. Ngoài chức vô địch, họ còn “ẵm” tất cả các giải cá nhân. Tiền đạo Teerasil Dangda đoạt danh hiệu Vua phá lưới với 6 bàn thắng. Đây là lần thứ 3 Teerasil Dangda nhận giải thưởng trên của AFF. Tiền vệ Chanathip Songkrasin, 23 tuổi, được trao giải thưởng “Cầu thủ xuất sắc nhất giải”. Đây cũng là lần thứ 2 Chanathip đoạt danh hiệu này. Lần trước hồi năm 2014, khi “Messi Thái Lan” mới 21 tuổi. Theo thống kê, Chanathip đã tung ra tất cả 279 đường chuyền, kiến tạo 9 lần và 2 trong số đó thành bàn. Tiền vệ này tự mình ghi 1 bàn thắng.
Việc luôn coi Thái Lan là kình địch tạo ra một tâm thế hiện hữu, muốn thắng Thái Lan bằng mọi giá trong công chúng và ngay cả những người làm bóng đá. Điều này vô hình gây nên một áp lực lớn đối với HLV trưởng các ĐTQG, khi thất bại tại một giải đấu như AFF Cup hay SEA Games có thể bị sa thải. Áp lực càng lớn đối với LĐBĐVN (VFF), vốn đã nhiều phen tính tới việc gạt qua thành tích “ăn xổi” để tập trung cho khâu đào tạo trẻ, hướng tới thành tích lâu dài.
Có lẽ đã đến lúc bóng đá Việt Nam cần đặt Thái Lan là đối thủ với một tâm thế khác để từ đó có định hướng phát triển hợp lý và hiệu quả hơn, đúng với thực trạng hiện nay. Đầu tư cho đào tạo trẻ đang là một hướng đi, nhưng liệu VFF và cả công chúng có dám kiên định con đường này, khi áp lực thành tích của chúng ta vẫn còn quá lớn?
______________________
* Bài viết thể hiện quan điểm riêng của độc giả