Ngày 20/11, nhóm thánh chiến Al-Mourabitoun (có quan hệ với al Qaeda) đã xông vào khách sạn Radisson Blu ở thủ đô Bamako, Mali bắt cóc 170 con tin. Lực lượng đặc nhiệm Mali, với sự trợ giúp của đặc nhiệm Mỹ và Pháp, đã đột kích để giải cứu các con tin.
Theo Guardian, khoảng 21 người đã thiệt mạng, bao gồm hai tay súng trong cuộc đấu súng giữa cảnh sát và những tên khủng bố. Vụ tấn công xảy ra chưa đầy một tuần sau vụ tấn công đẫm máu ở Paris khiến 130 người thiệt mạng. Vụ bắt cóc con tin một lần nữa gióng lên hồi chuông báo động về nguy cơ khủng bố trên toàn thế giới. Vì sao Mali lại trở thành mục tiêu của bọn khủng bố?
Bất ổn triền miên
Mali là một thuộc địa cũ của Pháp với đa số người theo đạo Hồi. Quốc gia này chính thức độc lập vào năm 1960, song thường xuyên chìm trong bất ổn với những cuộc nổi loạn chống chế độ độc tài quân sự.
Từ năm 1992, Mali tiến hành cuộc bầu cử dân chủ, tình hình kinh kế, xã hội đã những bước chuyển theo chiều hướng ổn định hơn. Tuy nhiên, đến tháng 1/2012, người thiểu số Tuareg ở phía bắc nổi dậy. Tộc người Tuareg thường xuyên gây ra những cuộc nổi loạn, điển hành là những lần họ chống chính phủ vào năm 1960, 1990 và 2000.
Chính quyền Tổng thống Amadou Toure đã thất bại trong việc đối phó với phong trào nổi dậy, dẫn đến cuộc đảo chính quân sự vào tháng 3. Tộc người Tuareg đã tận dụng khoảng trống quyền lực sau đảo chính để tuyên bố ly khai ở phía Bắc.
Theo CNN, lực lượng Hồi giáo cực đoan đã giúp sức cho tộc người Tuareg. Một trong số các nhóm cực đoan như thế là tổ chức Ansar Dine có liên kết với al Qaeda. Bên cạnh đó, tàn quân của quân đội Muammar Gadhafi thất thế ở Libya cũng đầu quân cho tộc người Tuareg.
Ngoài ra, những người Tuareg từng chiến đấu cho ông Gadhafi chạy khỏi Libya năm 2011, mang theolượng lớn trang thiết bị vũ khí và thiết lập căn cứ ở bang Azawad.
Pháp can thiệp
Theo yêu cầu của chính phủ Mali, Pháp đã triển khai chiến dịch quân sự lớn mang tên Serval từ tháng 1/2013 đến 7/2014. Khoảng 4.000 binh lính cùng nhiều khí tài hạng nặng kết hợp với máy bay chiến đấu tấn công dồn dập vào căn cứ quân nổi dậy. Lực lượng nổi dậy thua trận, nhưng một số lượng lớn tàn quân đã lẫn trốn vào trong dân cư trên các khu vực rộng lớn ở sa mạc.
Chính phủ Algeria đã làm trung gian cho một thỏa thuận hòa bình giữa chính phủ Mali với phe nổi dậy nhằm ổn định tình hình đất nước. Tuy nhiên, những người Tuareg ngồi vào bàn đàm phán không thực sự đại diện cho lợi ích của phe nổi dậy.
Marie Rodet, giảng viên cao cấp về lịch sử châu Phi của Đại học SOAS ở Anh, lập luận: “Lực lượng nổi dậy bao gồm nhiều nhóm chiến đấu với mục đích khác nhau. Khi mục tiêu lớn thất bại, họ sẳn sàng thỏa hiệp để đảm bảo lợi ích cá nhân”.
Iyad Ag Ghaly, cựu thủ lĩnh phe nổi dậy và đang chỉ huy tổ chức khủng bố Ansar Dine, từng lên án thỏa thuận hòa bình với Pháp và những người ký tên vào thỏa thuận đó. Việc không đảm bảo lợi ích cho các bên liên quan đã kích động sự thù hằn trong tàn quân của phe nổi dậy.
Iyad Ag Ghaly, kẻ chỉ huy nhóm phiến quân Ansar Dine. Ảnh: Longwarjournal. Khủng bố để trả thù
Iyad Ag Ghaly, kẻ chỉ huy nhóm phiến quân Ansar Dine. Ảnh: Longwarjournal.